tiāo jué
tiāo dòng
tiāo zhāo
tiāo cì
tiāo cuò
tiǎo yá
tiāo ti
tiāo yú
tiāo shuǐ
tiāo quē
tiāo tà
tiǎo nòng
tiāo sàn
tiāo pí
tiāo tī
tiāo bǔ
tiāo fū
tiāo ěr
tiāo jùn
tiǎo tóu
tiāo mài
tiāo jiǎn
tiāo shì
tiǎo dēng
tiāo zi
tiāo cuō
tiāo dì
tiāo chì
tiāo wān
tiāo xiá
tiāo chū
tiāo lǐ
tiāo zuǐ
tiāo qíng
tiāo fǎn
tiǎo míng
tiāo jī
tiāo shēng
tiāo jīng
tiāo cài
tiāo cáo
tiāo dá
tiāo zhòng
tiāo qǔ
tiǎo suō
tiāo dòu
tiāo pàn
tiāo yǎn
tiāo xuè
tiāo yǐn
tiāo fā
tiāo jiǎo
tiāo dàn
tiāo xīn
tiāo shā
tiǎo bō
tiāo fàn
tiāo zhuì
tiǎo xìn
tiǎo dòu
tiāo yà
tiāo wěi
tiǎo zhàn
tiāo bīng
tiāo jiǎn
tiāo xuǎn
tiāo kāi
⒈ 民间疗法。以针刺有关穴位,可治中暑。
引清俞樾《茶香室四钞·挑草子》:“宋范成大《桂海虞衡志》云:‘草子,即寒热时疫。南中吏卒小民不问病源,但头痛体不佳,谓之草子,不服药,使人以小锥刺唇及舌尖出血,谓之挑草子……’按世间有挑痧之法,当即此类。”
1. 扁担等两头挂着东西,用肩担着:挑土。挑夫(旧时以给人挑货物行李为业的人)。
2. 挑的东西:挑担。
3. 挖取:挑荠菜。
4. 量词,用于成挑儿的东西:一挑儿白菜。
5. 选,拣:挑选。挑拣。挑剔。挑肥拣瘦。
6. 古同“佻”,佻达。
痧读音:shā痧shā(名)中医病名;指霍乱、中暑、肠炎等急性病。