biān zhì
biān jié
biān zhuì
biān chuàng
biān duì
biān dīng
biān lán
biān guǎn
biān bèi
biān zhī
biān yì
biān péng
biān rù
biān mǎ
biān nián
biān zhuàn
biān zhì
biān jiān
biān còu
biān nòng
biān yìn
biān suàn
biān chán
biān mǎ
biān jí
biān lù
biān zhě
biān jù
biān shěn
biān lán
biān jī
biān hào
biān niē
biān jiǎn
biān zhù
biān chǎn
biān lèi
biān pèi
biān liè
biān dǎo
biān chéng
biān dìng
biān shù
biān hù
biān xiě
biān xiū
biān niè
biān yú
biān zhū
biān shù
biān méng
biān niē
biān dié
biān nèi
biān jí
biān fā
biān jiǎn
biān shì
biān qiǎn
biān liǔ
biān yǎn
biān wài
biān mó
biān zhěng
biān zhì
biān zhú
biān suí
biān zào
biān wéi
biān rén
biān huì
biān mín
biān jiào
biān mù
biān lù
biān pai
biān lán
biān cì
biān yú
biān xuǎn
biān zhōng
biān zǔ
biān máng
biān zuǎn
biān wǔ
biān qìng
biān pái
biān xuē
biān pú
zhuǎn péng
shā péng
píng péng
hán péng
fēi péng
gū péng
shuò péng
sāng péng
piāo péng
yǔ péng
yān péng
shén péng
biān péng
hāo péng
diāo péng
tiān péng
lián peng
jiǎn péng
fāng péng
kū péng
qīng péng
duǎn péng
lì péng
bìn péng
juàn péng
jīng péng
dà péng
piāo péng
qiū péng
shuāi péng
sān péng
fēi péng
duàn péng
diāo péng
bèi péng
jiǎn péng
⒈ 编结蓬草。古时简陋之屋,编蓬以为门户。亦指结草为庐。
引汉东方朔《非有先生论》:“居深山之间,积土为室,编蓬为户,弹琴其中,以咏先王之风,亦可以乐而忘死矣。”
唐杜甫《写怀》诗之一:“编蓬石城东,采药山北谷。”
⒉ 指竹木结构的茅屋。为贫者所居。
引南朝梁刘孝标《辨命论》:“瑶臺夏屋,不能悦其神;土室编蓬,未足忧其虑。”
唐司空图《成均讽》:“编蓬反素,誓击壤以忘机;汗简潜心,警夺朱而发愤。”
清刘大櫆《菉溪书屋图记》:“嗟呼,士当其贫贱之时,卷身编蓬之下,自谓与螻蚁何异。”
编biān(1)(动)把细长条状的东西交织起来:~织|~草帽。(2)(动)依次排列;组织:~队|整~。(3)(动)编辑:~杂志|主~。(4)(动)创作:~剧|~曲子。(5)(动)捏造;瞎说:~造|~派。(6)(名)成本的书;或指书籍按内容划分的单位:正~|中~。
蓬读音:péng蓬péng(1)(动)蓬松:~着头。(2)(名)飞蓬;草本植物;叶子边缘有锯齿;花白色。(3)(量)用于枝叶茂盛的花草:一~凤尾竹。