擅声


擅声的组词


擅步

shàn bù

擅让

shàn ràng

擅彊

shàn qiáng

擅柄

shàn bǐng

擅国

shàn guó

擅声

shàn shēng

擅宠

shàn chǒng

擅场

shàn chǎng

擅命

shàn mìng

擅利

shàn lì

擅长

shàn cháng

擅赋

shàn fù

擅兴

shàn xīng

擅美

shàn měi

擅适

shàn shì

擅权

shàn quán

擅朝

shàn cháo

擅构

shàn gòu

擅恣

shàn zì

擅爱

shàn ài

擅师

shàn shī

擅長

shàn cháng

擅移

shàn yí

擅专

shàn zhuān

擅斡

shàn wò

擅地

shàn dì

擅市

shàn shì

擅业

shàn yè

擅管

shàn guǎn

擅制

shàn zhì

擅退

shàn tuì


村声

cūn shēng

晓声

xiǎo shēng

继声

jì shēng

狠声

hěn shēng

先声

xiān shēng

双声

shuāng shēng

遣声

qiǎn shēng

虚声

xū shēng

铃声

líng shēng

答声

dá shēng

还声

hái shēng

官声

guān shēng

僄声

piào shēng

干声

gàn shēng

傩声

nuó shēng

侧声

cè shēng

像声

xiàng shēng

假声

jiǎ shēng

蛙声

wā shēng

励声

lì shēng

磬声

qìng shēng

英声

yīng shēng

即声

jí shēng

繁声

fán shēng

颂声

sòng shēng

仄声

zè shēng

蝇声

yíng shēng

文声

wén shēng

春声

chūn shēng

惠声

huì shēng

嘤声

yīng shēng

征声

zhēng shēng

衍声

yǎn shēng

郑声

zhèng shēng

漏声

lòu shēng

慢声

màn shēng

名声

míng shēng

子声

zǐ shēng

擅声

shàn shēng

嗯声

ǹg shēng

迭声

dié shēng

叠声

dié shēng

抛声

pāo shēng

销声

xiāo shēng

轻声

qīng shēng

鹊声

què shēng

鼍声

tuó shēng

寒声

hán shēng

令声

lìng shēng

人声

rén shēng

开声

kāi shēng

瓮声

wèng shēng

鸾声

luán shēng

三声

sān shēng

达声

dá shēng

歌声

gē shēng

喜声

xǐ shēng

诗声

shī shēng

犯声

fàn shēng

龢声

hé shēng

廉声

lián shēng

四声

sì shēng

闺声

guī shēng

珂声

kē shēng

审声

shěn shēng

德声

dé shēng

楚声

chǔ shēng

因声

yīn shēng

唱声

chàng shēng

歡声

huān shēng

射声

shè shēng

臊声

sào shēng

缓声

huǎn shēng

嘉声

jiā shēng

配声

pèi shēng

音声

yīn shēng

美声

měi shēng

迟声

chí shēng

梵声

fàn shēng

一声

yì shēng

谐声

xié shēng

心声

xīn shēng

出声

chū shēng

佳声

jiā shēng

直声

zhí shēng

负声

fù shēng

榜声

bǎng shēng

澈声

chè shēng

回声

huí shēng

杀声

shā shēng

微声

wēi shēng

腾声

téng shēng

禁声

jìn shēng

木声

mù shēng

蜚声

fēi shēng

吭声

kēng shēng

迁声

qiān shēng

尾声

wěi shēng

拗声

niù shēng

被声

bèi shēng

松声

sōng shēng

从声

cóng shēng

新声

xīn shēng

大声

dà shēng

欢声

huān shēng

角声

jiǎo shēng

君声

jūn shēng

剽声

piāo shēng

鸣声

míng shēng

空声

kōng shēng

过声

guò shēng

吟声

yín shēng

签声

qiān shēng

浅声

qiǎn shēng

义声

yì shēng

娇声

jiāo shēng

丑声

chǒu shēng

收声

shōu shēng

鸿声

hóng shēng

艳声

yàn shēng

玉声

yù shēng

砧声

zhēn shēng

豺声

chái shēng

凉声

liáng shēng

次声

cì shēng

喧声

xuān shēng

驩声

huān shēng

祝声

zhù shēng

男声

nán shēng

应声

yīng shēng

齐声

qí shēng

笑声

xiào shēng

俊声

jùn shēng

噤声

jìn shēng

舒声

shū shēng

飏声

yáng shēng

徽声

huī shēng

泛声

fàn shēng

倚声

yǐ shēng

蛮声

mán shēng

话声

huà shēng

颤声

chàn shēng

希声

xī shēng

掌声

zhǎng shēng

贡声

gòng shēng

郢声

yǐng shēng

洪声

hóng shēng

吠声

fèi shēng

度声

dù shēng

修声

xiū shēng

常声

cháng shēng

棋声

qí shēng

蹄声

tí shēng

发声

fā shēng

做声

zuò shēng

野声

yě shēng

凤声

fèng shēng

家声

jiā shēng

连声

lián shēng

漫声

màn shēng

檐声

yán shēng

溪声

xī shēng

嘶声

sī shēng

软声

ruǎn shēng

妙声

miào shēng

中声

zhōng shēng

地声

dì shēng

扬声

yáng shēng

潜声

qián shēng

入声

rù shēng

七声

qī shēng

轶声

yì shēng

隔声

gé shēng

前声

qián shēng

偷声

tōu shēng

睡声

shuì shēng

滩声

tān shēng

风声

fēng shēng

司声

sī shēng

杵声

chǔ shēng

举声

jǔ shēng

真声

zhēn shēng

鞭声

biān shēng

吱声

zī shēng

鼃声

wā shēng

五声

wǔ shēng

噪声

zào shēng

闷声

mēn shēng

严声

yán shēng

茶声

chá shēng

邪声

xié shēng

拟声

nǐ shēng

呼声

hū shēng

听声

tīng shēng

街声

jiē shēng

讪声

shàn shēng

北声

běi shēng

秽声

huì shēng

录声

lù shēng

吼声

hǒu shēng

齁声

hōu shēng

全声

quán shēng

有声

yǒu shēng

寄声

jì shēng

篷声

péng shēng

跸声

bì shēng

跟声

gēn shēng

哀声

āi shēng

秦声

qín shēng

同声

tóng shēng

平声

píng shēng

二声

èr shēng

高声

gāo shēng

循声

xún shēng

边声

biān shēng

隽声

jùn shēng

省声

shěng shēng

莺声

yīng shēng

张声

zhāng shēng

雌声

cí shēng

折声

shé shēng

上声

shǎng shēng

失声

shī shēng

宫声

gōng shēng

枯声

kū shēng

盗声

dào shēng

相声

xiàng sheng

纵声

zòng shēng

俗声

sú shēng

钓声

diào shēng

抗声

kàng shēng

阳声

yáng shēng

飞声

fēi shēng

九声

jiǔ shēng

橹声

lǔ shēng

金声

jīn shēng

柔声

róu shēng

激声

jī shēng

啃声

kěn shēng

明声

míng shēng

宸声

chén shēng

班声

bān shēng

急声

jí shēng

凯声

kǎi shēng

芳声

fāng shēng

缠声

chán shēng

好声

hǎo shēng

口声

kǒu shēng

吞声

tūn shēng

讙声

huān shēng

秋声

qiū shēng

形声

xíng shēng

闲声

xián shēng

蛩声

qióng shēng

奸声

jiān shēng

治声

zhì shēng

清声

qīng shēng

练声

liàn shēng

朗声

lǎng shēng

龤声

xié shēng

敞声

chǎng shēng

消声

xiāo shēng

胪声

lú shēng

谤声

bàng shēng

屏声

bǐng shēng

妍声

yán shēng

沈声

shěn shēng

赋声

fù shēng

变声

biàn shēng

放声

fàng shēng

驰声

chí shēng

超声

chāo shēng

商声

shāng shēng

悄声

qiǎo shēng

下声

xià shēng

屈声

qū shēng

悲声

bēi shēng

涛声

tāo shēng

曼声

màn shēng

喊声

hǎn shēng

鼾声

hān shēng

机声

jī shēng

语声

yǔ shēng

流声

liú shēng

货声

huò shēng

哑声

yǎ shēng

慕声

mù shēng

和声

hé shēng

骏声

jùn shēng

低声

dī shēng

传声

chuán shēng

响声

xiǎng shēng

调声

diào shēng

作声

zuò shēng

寻声

xún shēng

仁声

rén shēng

晖声

huī shēng

钧声

jūn shēng

儁声

jùn shēng

怨声

yuàn shēng

上一组词:擅市
下一组词:擅步

更多擅的组词

擅声的意思


词语解释:

享有(好工具.)名声。

引证解释:

⒈ 享有名声。

引南朝梁刘勰《文心雕龙·才略》:“琳瑀以符檄擅声, 徐干以赋论标美。”
《南史·袁昂传》:“昭明太子薨,立晋安王纲为皇太子, 昂独表言宜立昭明长息欢为皇太孙。虽不见用,擅声朝野。”
唐韩愈《唐故相权公墓碑》:“公既以能为文辞擅声於朝,多铭卿大夫功德,然其为家不视簿书,未尝问有亡。”

网络解释:

擅声

擅声,是汉语词汇,拼音是shàn shēng ,释义为享有名声。
更多声的组词

擅声详细解释


读音:shàn

擅shàn(1)(动)擅自:~离职守。(2)(动)长于;善于:不~辞令。

读音:shēng

声shēng(1)(名)(~儿)声音:雨~。(2)(量)表示声音发出的次数:喊了两~。(3)(动)发出声音;宣布;陈述:~东击西。(4)(名)名声:~誉|~望。(5)(名)声母:双~叠韵。(6)(名)字调:平~|四~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025