dé yún
dé yǔ
dé yán
dé yì
dé jīng
dé mén
dé mù
dé shēng
dé hòu
dé shǒu
dé xìn
dé gùn
dé chē
dé xīn
dé jǔ
dé qì
dé gōng
dé yào
dé ràng
dé huì
dé dù
dé cì
dé bì
dé xíng
dé zhèng
dé shuǐ
dé rén
dé wèn
dé liàng
dé jī
dé jīng
dé yuán
dé yè
dé yù
dé biǎo
dé xīn
dé yú
dé fǎ
dé jiào
dé shòu
dé zé
dé pèi
dé nüè
dé fān
dé rùn
dé biàn
dé yīn
dé kuàng
dé hǎi
dé sù
dé jī
dé yǔ
dé zuò
dé shàn
dé tǐ
dé sù
dé lèi
dé shī
dé yì
dé yào
dé néng
dé suí
dé huì
dé bǐng
dé yì
dé jǐ
dé xíng
dé yùn
dé yóu
dé huī
dé mào
dé fàn
dé huà
dé shì
dé lìng
dé yǒu
dé fēng
dé lǐ
dé lín
dé xīng
dé chēng
dé mào
dé xuǎn
dé chǐ
dé róng
dé bēi
dé cāo
dé huá
dé běn
dé xing
dé wēi
dé sè
dé huī
dé xiàn
dé bó
dé lǚ
dé quán
dé yù
dé niàn
dé hào
dé yōng
dé wàng
dé yòu
dé dào
dé jù
德馨déxīn
(1) 馨:散布很远的香气。品德高尚
英be of noble character⒈ 德行馨香。
引语出《书·陈君》:“黍稷非馨,明德惟馨。”
汉张衡《东京赋》:“鄙夫寡识,而今而后,乃知大汉之德馨,咸在於此。”
清张尔歧《蒿庵闲话》卷一:“斯民和乐之气,即为德馨。”
唐刘禹锡《陋室铭》:“斯是陋室,惟吾德馨。”