shī tài
yè tài
ài tài
běn tài
làng tài
fù tai
bù tài
zuò tài
xiào tài
chuò tài
shuì tài
jí tài
yóu tài
biǎo tài
jiāo tài
chǒu tài
xīn tài
shuǐ tài
yǒu tài
hán tài
shēng tài
bìng tài
yì tài
qí tài
liǎn tài
jī tài
zhòng tài
jiāo tài
bǎi tài
zǔ tài
zuì tài
jiāo tài
shì tài
biàn tài
xí tài
xiū tài
hān tài
dùn tài
wěi tài
jiǒng tài
jiù tài
wǔ tài
jiǔ tài
ào tài
fēng tài
xíng tài
jiān tài
gù tài
chūn tài
shì tài
suān tài
guǎ tài
gù tài
mèi tài
diào tài
shén tài
zhuàng tài
yè tài
héng tài
zī tài
jī tài
cháng tài
níng tài
shì tài
kuáng tài
fěn tài
tǐ tài
dòng tài
lǎo tài
biāo tài
yì tài
hào tài
miào tài
yàn tài
qíng tài
zhēn tài
xiàng tài
chán tài
liǔ tài
jìng tài
gǒu tài
qǐ tài
shì tài
zhǐ tài
guǐ tài
róu tài
hān tài
yì tài
姿态zītài
(1) 容貌神态
例姿态出众英posture;carriage;gesture(2) 物体呈现的样子
例高高矮矮的树木,姿态不一英appearance;shape(3) 风格;气度
例高姿态英attitude;pose⒈ 神情举止;容貌体态。
引三国魏阮籍《咏怀》之五五:“委曲周旋仪,姿态愁我肠。”
晋王嘉《拾遗记·晋时事》:“石季伦爱婢名翔凤 ……无有比其容貌,特以姿态见美。”
南朝梁吴均《三妇艳诗》:“少妇多姿态,含笑逼清卮。”
《清平山堂话本·风月瑞仙亭》:“聪慧过人,姿态出众。”
丁西林《一只马蜂》:“姿态美丽,面目富有表情,服装精致。”
⒉ 指物体呈现的样子。
引宋叶适《宝婺观记》:“日月风雨,借其姿态;雾烟气靄,相为吐吞。”
《醒世恒言·灌园叟晚逢仙女》:“这花却奇怪,见人来看,姿态愈艳。”
叶圣陶《游了三个湖》:“石缝里长出些高高矮矮的树木,苍翠、茂密,姿态不一。”
⒊ 诗文书画意趣的表现。
引唐元稹《上令狐相公诗启》:“然以为律体卑庳,格力不扬,苟无姿态,则陷流俗。”
宋苏轼《答谢民师书》:“文理自然,姿态横生。”
明宋濂《跋东坡颍滨遗墨后》:“力追羲献而姿态横逸。”
⒋ 谓风俗、气度。
例如:只要双方都能姿态高一点,矛盾就容易解决了。
姿容态度。
姿zī(1)(名)容貌;姿态:~容|~色。(2)(名)姿势:~态|舞~。
态读音:tài态(1)(名)本义:形状;状态:形状;状态(2)(名)一种语法状态:主动~|被动~。