chóu bài
chóu yuàn
chóu quàn
chóu cù
chóu dài
chóu bīn
chóu zī
chóu xiào
chóu bì
chóu dì
chóu duì
chóu dé
chóu bīn
chóu zèng
chóu zuò
chóu xiè
chóu biàn
chóu jié
chóu dá
chóu gōng
chóu ēn
chóu lài
chóu fèng
chóu jiǎng
chóu xīn
chóu cháng
chóu yìng
chóu yàn
chóu zhèng
chóu láo
chóu xiàn
chóu jīn
chóu fù
chóu shú
chóu kào
chóu xūn
chóu xiè
chóu sài
chóu dí
chóu gēng
chóu yàn
chóu jué
chóu diàn
chóu shén
chóu jià
chóu zhì
chóu jǔ
chóu shǎng
chóu hè
chóu jù
chóu chàng
chóu xǔ
chóu zhí
chóu jì
chóu yōng
chóu jì
chóu yàn
chóu wù
chóu biàn
chóu chàng
chóu lèi
chóu nà
chóu nuò
chóu jiē
chóu hè
chóu jiǔ
chóu bào
chóu dá
chóu zī
chóu lùn
chóu kàng
酬酢chóuzuò
(1) 宾主互相敬酒(.酬:向客人敬酒,酢:向主人敬酒),泛指交际应酬
例是故可与酬酢。——《易·系辞》例不尚酬酢周旋英exchange of toasts friendly intercourse⒈ 亦作“酧酢”。亦作“醻酢”。
⒉ 主客相互敬酒,主敬客称酬,客还敬称酢。
引《淮南子·主术训》:“觴酌俎豆酬酢之礼,所以效善也。”
《新唐书·卓行传·阳城》:“彊饮客,客辞,即自引满,客不得已,与酬酢,或醉仆席上。”
元王实甫《丽春堂》第二折:“怎当他酬酢处两三巡,揭席时五六盃,醉的我将宫锦淋漓。”
⒊ 应对;应付。
引《易·繫辞上》:“显道神德行,是故可与酬酢,可与祐神矣。”
韩康伯注:“可以应对万物之求,助成神化之功也。酬酢,犹应对也。”
宋苏轼《<德威堂铭>叙》:“其综理庶务,酬酢事物,虽精练少年有不如。”
清谭嗣同《仁学》四四:“苟民智大开,方将经天纬地,酬酢万物之不暇,岂暇事此繁縟之衣冠?”
⒋ 应酬交往。
引《宋书·索虏传》:“至此非唯欲为功名,实是贪结姻援,若能酬酢,自今不復相犯秋毫。”
唐孙揆《灵应传》:“余不暇他辞,唯称不敢,酬酢之际,已见聘币罗於堦下。”
茅盾《官舱里》:“然而既经外交式地开始了酬酢,那么交际的客套,也不会马上就止。”
⒌ 斟酌;考虑。
引宋孙光宪《北梦琐言》卷四:“盖公於束縑内选择边幅,舒卷揲之,第其厚薄,酬酢可否。”
⒍ 诗文唱和。
引唐韩愈李正封《晚秋郾城夜会联句》:“道旧生感激,当歌发酬酢。”
《辽史·文学传上·萧韩家奴》:“遇胜日,帝与饮酒赋诗,以相醻酢,君臣相得无比。”
元辛文房《唐才子传·崔国辅》:“有酧酢之歌诗,并集传焉。”
筵席中主客互相敬酒。后泛指交际应酬。
酬chóu(1)(动)〈书〉敬酒:~酢。(2)(动)报答:~谢。(3)(动)报酬:男女同工同~。(4)(动)交际往来:应~。(5)(动)(愿望)实现:壮志已~。
酢读音:cù,zuò[ zuò ]同「醋」。
味酸。 【组词】:酢梨酸枣