dǐng é
dǐng fá
dǐng zhù
dǐng nào
dǐng lì
dǐng shì
dǐng yí
dǐng lú
dǐng néng
dǐng mén
dǐng yùn
dǐng sī
dǐng jiàn
dǐng lì
dǐng yù
dǐng zhá
dǐng zhì
dǐng shí
dǐng fǔ
dǐng nài
dǐng zhǐ
dǐng yóu
dǐng rèn
dǐng hú
dǐng zhòng
dǐng ròu
dǐng fù
dǐng zú
dǐng zú
dǐng míng
dǐng zéi
dǐng zhēng
dǐng jiǎo
dǐng dǐng
dǐng yì
dǐng fǔ
dǐng xiàng
dǐng xíng
dǐng zhōng
dǐng tú
dǐng liè
dǐng shèng
dǐng chāng
dǐng hēng
dǐng yí
dǐng jiàn
dǐng lún
dǐng pēng
dǐng kē
dǐng shì
dǐng dìng
dǐng chēng
dǐng yuè
dǐng mìng
dǐng xuàn
dǐng xīng
dǐng shè
dǐng fēn
dǐng huò
dǐng wèi
dǐng yú
dǐng qì
dǐng xìng
dǐng zǔ
dǐng guān
dǐng fǔ
dǐng shé
dǐng chū
dǐng fú
dǐng fù
dǐng zhì
dǐng jiǎo
dǐng lái
dǐng huàn
dǐng gé
dǐng zhóu
dǐng zhēn
dǐng tái
dǐng yǎng
dǐng ěr
dǐng qì
dǐng shàn
dǐng bì
dǐng chéng
dǐng guō
dǐng fèi
dǐng yè
dǐng guà
dǐng lǚ
dǐng zuò
dǐng guì
dǐng xí
dǐng huái
dǐng yuán
dǐng kuì
dǐng shí
dǐng zhì
dǐng gé
dǐng cì
dǐng wèi
dǐng chàng
dǐng zhì
dǐng jiǎ
dǐng jù
dǐng xīn
dǐng chén
dǐng guó
dǐng yán
dǐng sù
dǐng lù
dǐng yíng
dǐng hú
dǐng yòu
鼎鼎dǐngdǐng
(1) 盛大
例声名鼎鼎英great;be very important⒈ 形体怠缓貌。
引《礼记·檀弓上》:“故丧事虽遽不陵节,吉事虽止不怠。故骚骚尔则野,鼎鼎尔则小人,君子葢犹犹尔。”
郑玄注:“鼎鼎,谓大舒。”
孔颖达疏:“若吉事鼎鼎尔,不自严敬,则如小人然,形体宽慢也。”
明张煌言《山中屡空泊如也偶读渊明飢驱句犹觉其未介遂作反乞食诗仍用其韵》:“奈何饕餮者,朶颐鼎鼎来。”
⒉ 引申为蹉跎。
引晋陶潜《饮酒》诗之三:“鼎鼎百年内,持此欲何成!”
宋陆游《老身》诗:“百年殊鼎鼎,万事祇悠悠。”
康有为《除夕答从兄沛然秀才时将入京上书》诗:“鼎鼎百年言笑速,悠悠万里别离难。”
⒊ 盛大。
引唐元稹《高荷》诗:“亭亭自抬举,鼎鼎难藏擪。”
清梁章鉅《浪跡丛谈·金衙庄》:“相府潭潭兼旷奥,侯门鼎鼎半萧森。”
姚华《曲海一勺》:“无赫赫之位,乏鼎鼎之声。”
盛大的样子。
如:「他是医学界鼎鼎有名的外科医生。」