cǎn huī
cǎn hé
cǎn zú
cǎn nù
cǎn jué
cǎn hào
cǎn xiàng
cǎn jiē
cǎn jǔ
cǎn dào
cǎn shāng
cǎn cù
cǎn jù
cǎn kù
cǎn kuì
cǎn biàn
cǎn cuì
cǎn bái
cǎn è
cǎn lǜ
cǎn lù
cǎn hū
cǎn xiū
cǎn dāo
cǎn yuàn
cǎn jì
cǎn lì
cǎn dài
cǎn dàn
cǎn jí
cǎn róng
cǎn ěr
cǎn xù
cǎn lì
cǎn fú
cǎn lǐn
cǎn fù
cǎn yán
cǎn wén
cǎn xiào
cǎn tòng
cǎn qī
cǎn cù
cǎn qī
cǎn bù
cǎn dàn
cǎn sù
cǎn yù
cǎn mù
cǎn àn
cǎn huái
cǎn shū
cǎn kè
cǎn lǜ
cǎn shā
cǎn yān
cǎn shì
cǎn bài
cǎn hé
cǎn dá
cǎn yáng
cǎn qiē
cǎn huáng
cǎn yù
cǎn pì
cǎn hèn
cǎn jiē
cǎn zhòng
cǎn nüè
cǎn cǎn
cǎn àn
cǎn qī
cǎn liè
cǎn huáng
cǎn kuàng
cǎn chuàng
cǎn jǔ
cǎn bào
cǎn dú
cǎn rán
cǎn jìng
cǎn tòng
cǎn nán
cǎn lǐn
cǎn wáng
cǎn jí
cǎn yù
cǎn zǐ
cǎn liè
cǎn jié
cǎn chǔ
cǎn jǐng
cǎn kuì
cǎn huò
cǎn àn
cǎn zhuàng
cǎn hé
cǎn kǔ
cǎn jiào
cǎn yīn
cǎn àn
cǎn dú
cǎn jìn
cǎn lǐn
cǎn tì
cǎn cè
cǎn liè
cǎn jié
⒈ 亦作“惨廩”。亦作“惨凛”。寒冷;阴寒危惧。
引《文选·扬雄<甘泉赋>》:“下阴潜而惨廪兮,上洪纷而相错。”
李善注:“惨廪,寒貌也。”
《汉书·扬雄传》作“惨懔”。 唐柳宗元《与萧翰林俛书》:“晨起,薄寒中体,则肌革惨懔,毛髮萧条。”
宋陆游《绍熙辛亥九月四日雨后》诗:“髮毛惨凛谁復支,性命么微不禁赫。”
清蒲松龄《聊斋志异·跳神》:“赫气惨凛,尤能畏怖人。”
冯德英《苦菜花》第二章:“一声惨懔的猫头鹰嚎声,骤然传来。”