shū jì
shū yǐn
shū fēng
shū xiāng
shū tíng
shū yuǎn
shū tú
shū guī
shū diǎn
shū wěi
shū cái
shū zī
shū lún
shū mù
shū yóu
shū wò
shū xiáng
shū zūn
shū liè
shū zào
shū xūn
shū hào
shū zhuàng
shū jié
shū ēn
shū miào
shū dài
shū xuán
shū yì
shū guǐ
shū jì
shū xíng
shū yīn
shū zhì
shū chán
shū jìng
shū zhěn
shū shèn
shū cháng
shū fú
shū shàng
shū lì
shū jué
shū diào
shū shǎng
shū jiǎng
shū tè
shū pǐn
shū zhòng
shū xíng
shū děng
shū cāo
shū guài
shū zhuó
shū fān
shū lù
shū xuǎn
shū zhì
shū gōng
shū lǐ
shū tú
shū bié
shū juàn
shū yì
shū chēng
shū wēng
shū jì
shū gé
shū lì
shū fāng
shū qū
shū dài
shū sǐ
shū xíng
shū jiāng
shū jiān
shū jiàn
shū zhuó
shū jì
shū chǒng
shū sú
shū zú
shū sè
shū juàn
shū guān
chī yóu
shēn yóu
wú yóu
shì yóu
qiān yóu
shū yóu
shū yóu
qiān yóu
xiào yóu
cháng yóu
zuì yóu
lí yóu
zuì yóu
yuān yóu
huǐ yóu
guǎ yóu
guò yóu
huò yóu
huò yóu
sù yóu
màn yóu
shí yóu
bá yóu
yuàn yóu
xiāng yóu
qù yóu
zhāo yóu
⒈ 特别奇异。
引汉司马相如《封禅文》:“未有殊尤絶迹,可考於今者也。”
清赵翼《孙介眉招食鲢鱼头羹》诗:“负此殊尤秘不得,张腮鼓颊突两眸。”
⒉ 特别优异。
引唐白居易《鸡距笔赋》:“因草为号者质陋,拆蒲而书者体柔。彼皆琐细,此实殊尤,是以搦之而变成金距,书之而化作银钩。”
宋司马光《进修心治国札子状》:“是以明君善用人者,博访远举,拔其殊尤。”
清林则徐《广东粤华粤秀羊城三书院观风告示》:“矧当大比之年,宜有殊尤之选。”
殊shū(1)(动)本义:死。(2)(形)不同;差异:~途同归。(3)(形)特别;特殊:~功|~效。(4)(副)〈书〉很;极:悬~。(5)〈书〉(动)断;绝。
尤读音:yóu尤yóu(1)(形)特异的;突出的:~异|无耻之~。(2)(副)更;尤其:~甚|~妙|此地盛产水果;~以梨桃著称。(3)(Yóu)姓。(4)(名)过失;效~。(5)(名)怨恨;归咎:怨~|怨天~人。