古人


古人的组词


古国

gǔ guó

古事

gǔ shì

古制

gǔ zhì

古典

gǔ diǎn

古乐

gǔ lè

古趣

gǔ qù

古成

gǔ chéng

古蛊

gǔ gǔ

古物

gǔ wù

古丸

gǔ wán

古记

gǔ jì

古朴

gǔ pǔ

古远

gǔ yuǎn

古时

gǔ shí

古艺

gǔ yì

古始

gǔ shǐ

古健

gǔ jiàn

古厝

gǔ cuò

古峭

gǔ qiào

古籀

gǔ zhòu

古稀

gǔ xī

古篆

gǔ zhuàn

古赋

gǔ fù

古镜

gǔ jìng

古板

gǔ bǎn

古冠

gǔ guān

古樸

gǔ pǔ

古锦

gǔ jǐn

古代

gǔ dài

古書

gǔ shū

古读

gǔ dú

古简

gǔ jiǎn

古逸

gǔ yì

古楂

gǔ zhā

古异

gǔ yì

古式

gǔ shì

古淡

gǔ dàn

古语

gǔ yǔ

古货

gǔ huò

古节

gǔ jiē

古歰

gǔ sè

古钱

gǔ qián

古礼

gǔ lǐ

古追

gǔ zhuī

古希

gǔ xī

古话

gǔ huà

古学

gǔ xué

古旧

gǔ jiù

古常

gǔ cháng

古龙

gǔ lóng

古假

gǔ jiǎ

古欢

gǔ huān

古昔

gǔ xī

古调

gǔ diào

古刹

gǔ chà

古琴

gǔ qín

古曲

gǔ qǔ

古邈

gǔ miǎo

古棉

gǔ mián

古者

gǔ zhě

古話

gǔ huà

古茂

gǔ mào

古装

gǔ zhuāng

古垒

gǔ lěi

古悫

gǔ què

古恨

gǔ hèn

古玩

gǔ wán

古恠

gǔ guài

古辞

gǔ cí

古先

gǔ xiān

古春

gǔ chūn

古道

gǔ dào

古钗

gǔ chāi

古律

gǔ lǜ

古谚

gǔ yàn

古风

gǔ fēng

古松

gǔ sōng

古直

gǔ zhí

古子

gǔ zǐ

古老

gǔ lǎo

古胡

gǔ hú

古铜

gǔ tóng

古奥

gǔ ào

古懽

gǔ huān

古自

gǔ zì

古穆

gǔ mù

古操

gǔ cāo

古往

gǔ wǎng

古裝

gǔ zhuāng

古劲

gǔ jìng

古月

gǔ yuè

古僻

gǔ pì

古訓

gǔ xùn

古筝

gǔ zhēng

古戍

gǔ shù

古詩

gǔ shī

古方

gǔ fāng

古心

gǔ xīn

古体

gǔ tǐ

古兴

gǔ xìng

古妆

gǔ zhuāng

古香

gǔ xiāng

古黄

gǔ huáng

古云

gǔ yún

古本

gǔ běn

古烈

gǔ liè

古今

gǔ jīn

古字

gǔ zì

古都

gǔ dū

古刻

gǔ kè

古鉩

gǔ xǐ

古澹

gǔ dàn

古辙

gǔ zhé

古驿

gǔ yì

古怪

gǔ guài

古经

gǔ jīng

古质

gǔ zhì

古义

gǔ yì

古书

gǔ shū

古驲

gǔ rì

古文

gǔ wén

古门

gǔ mén

古邻

gǔ lín

古涩

gǔ sè

古籍

gǔ jí

古训

gǔ xùn

古初

gǔ chū

古邑

gǔ yì

古土

gǔ tǔ

古艳

gǔ yàn

古貌

gǔ mào

古味

gǔ wèi

古德

gǔ dé

古诗

gǔ shī

古韵

gǔ yùn

古处

gǔ chǔ

古董

gǔ dǒng

古砖

gǔ zhuān

古冶

gǔ yě

古画

gǔ huà

古雅

gǔ yǎ

古隶

gǔ lì

古仪

gǔ yí

古拙

gǔ zhuō

古查

gǔ zhā

古度

gǔ dù

古佛

gǔ fó

古法

gǔ fǎ

古来

gǔ lái

古宪

gǔ xiàn

古尸

gǔ shī

古执

gǔ zhí

古后

gǔ hòu

古人

gǔ rén

古雪

gǔ xuě

古墓

gǔ mù

古谊

gǔ yì

古铁

gǔ tiě

古渡

gǔ dù

古墨

gǔ mò

古木

gǔ mù

古气

gǔ qì

古则

gǔ zé

古北

gǔ běi

古皇

gǔ huáng

古帝

gǔ dì

古迹

gǔ jì

古器

gǔ qì

古柯

gǔ kē

古色

gǔ sè

古音

gǔ yīn

古馗

gǔ kuí

古槎

gǔ chá

古贝

gǔ bèi

古井

gǔ jǐng

古愁

gǔ chóu


親人

qīn rén

寅人

yín rén

射人

shè rén

彼人

bǐ rén

阉人

yān rén

腻人

nì rén

燧人

suì rén

误人

wù rén

丧人

sàng rén

精人

jīng rén

丁人

dīng rén

列人

liè rén

艾人

ài rén

犇人

bēn rén

干人

gān rén

审人

shěn rén

下人

xià rén

狂人

kuáng rén

匪人

fěi rén

病人

bìng rén

泥人

ní rén

引人

yǐn rén

认人

rèn rén

字人

zì rén

撢人

dǎn rén

著人

zhù rén

笔人

bǐ rén

原人

yuán rén

占人

zhàn rén

幂人

mì rén

丽人

lì rén

好人

hǎo rén

当人

dāng rén

着人

zhe rén

舁人

yú rén

瓮人

wèng rén

死人

sǐ rén

客人

kè rén

弱人

ruò rén

宋人

sòng rén

兽人

shòu rén

袭人

xí rén

穷人

qióng rén

蛟人

jiāo rén

鋗人

juān rén

毛人

máo rén

旅人

lǚ rén

戮人

lù rén

沈人

shěn rén

少人

shǎo rén

圬人

wū rén

识人

shí rén

臣人

chén rén

浅人

qiǎn rén

诸人

zhū rén

鹰人

yīng rén

笃人

dǔ rén

僇人

lù rén

蒲人

pú rén

筐人

kuāng rén

没人

méi rén

猎人

liè rén

蠢人

chǔn rén

山人

shān rén

古人

gǔ rén

娱人

yú rén

餧人

wèi rén

应人

yīng rén

文人

wén rén

中人

zhōng rén

成人

chéng rén

此人

cǐ rén

宫人

gōng rén

飞人

fēi rén

骗人

piàn rén

馋人

chán rén

美人

měi rén

许人

xǔ rén

阍人

hūn rén

寒人

hán rén

隝人

dǎo rén

夫人

fū rén

呛人

qiāng rén

姣人

jiāo rén

祝人

zhù rén

鹘人

hú rén

陈人

chén rén

志人

zhì rén

帮人

bāng rén

水人

shuǐ rén

鱼人

yú rén

姘人

pīn rén

嚣人

xiāo rén

霍人

huò rén

鄙人

bǐ rén

律人

lǜ rén

退人

tuì rén

王人

wáng rén

狠人

hěn rén

陶人

táo rén

传人

chuán rén

学人

xué rén

灶人

zào rén

环人

huán rén

羞人

xiū rén

涂人

tú rén

毒人

dú rén

素人

sù rén

家人

jiā rén

反人

fǎn rén

粗人

cū rén

亡人

wáng rén

宠人

chǒng rén

北人

běi rén

秽人

huì rén

皇人

huáng rén

龟人

guī rén

理人

lǐ rén

男人

nán rén

金人

jīn rén

熏人

xūn rén

累人

lèi rén

诡人

guǐ rén

邪人

xié rén

椠人

qiàn rén

良人

liáng rén

庖人

páo rén

谄人

chǎn rén

野人

yě rén

能人

néng rén

徼人

jiǎo rén

东人

dōng rén

量人

liàng rén

安人

ān rén

旁人

páng rén

犹人

yóu rén

各人

gè rén

舆人

yú rén

楖人

jí rén

历人

lì rén

稾人

gǎo rén

蕃人

fān rén

爵人

jué rén

隐人

yǐn rén

临人

lín rén

淫人

yín rén

世人

shì rén

废人

fèi rén

姬人

jī rén

聋人

lóng rén

任人

rèn rén

烝人

zhēng rén

西人

xī rén

馈人

kuì rén

黎人

lí rén

社人

shè rén

廋人

sōu rén

麻人

má rén

贱人

jiàn rén

果人

guǒ rén

劫人

jié rén

祸人

huò rén

哗人

huá rén

食人

shí rén

宜人

yí rén

背人

bèi rén

坏人

huài rén

孺人

rú rén

流人

liú rén

丈人

zhàng ren

骇人

hài rén

石人

shí rén

俚人

lǐ rén

贫人

pín rén

壬人

rén rén

憸人

xiān rén

牛人

niú rén

恶人

è rén

钓人

diào rén

紅人

hóng rén

私人

sī rén

么人

me rén

佼人

jiǎo rén

红人

hóng rén

霞人

xiá rén

兵人

bīng rén

矬人

cuó rén

本人

běn rén

鼓人

gǔ rén

朋人

péng rén

辀人

zhōu rén

贵人

guì rén

枉人

wǎng rén

虫人

chóng rén

怄人

òu rén

损人

sǔn rén

税人

shuì rén

冰人

bīng rén

每人

měi rén

阴人

yīn rén

雷人

léi rén

缋人

huì rén

商人

shāng rén

候人

hòu rén

獶人

náo rén

瞳人

tóng rén

放人

fàng rén

椶人

zōng rén

滂人

pāng rén

画人

huà rén

深人

shēn rén

依人

yī rén

名人

míng rén

熟人

shú rén

冶人

yě rén

魁人

kuí rén

茶人

chá rén

虚人

xū rén

乘人

chéng rén

官人

guān rén

谍人

dié rén

远人

yuǎn rén

丢人

diū rén

作人

zuò rén

哀人

āi rén

孤人

gū rén

非人

fēi rén

妇人

fù rén

杇人

wū rén

懒人

lǎn rén

屠人

tú rén

动人

dòng rén

冢人

zhǒng rén

阔人

kuò rén

黑人

hēi rén

纤人

xiān rén

杞人

qǐ rén

尽人

jìn rén

鲛人

jiāo rén

賨人

cóng rén

入人

rù rén

巷人

xiàng rén

嚚人

yín rén

迓人

yà rén

麦人

mài rén

寿人

shòu rén

抟人

tuán rén

讬人

tuō rén

俦人

chóu rén

厨人

chú rén

桃人

táo rén

辟人

pì rén

匡人

kuāng rén

掩人

yǎn rén

令人

lìng rén

出人

chū rén

動人

dòng rén

政人

zhèng rén

欧人

ōu rén

天人

tiān rén

子人

zǐ rén

伧人

cāng rén

啬人

sè rén

谮人

zèn rén

诈人

zhà rén

桴人

fú rén

胪人

lú rén

邑人

yì rén

事人

shì rén

长人

cháng rén

鬃人

zōng rén

拿人

ná rén

替人

tì rén

角人

jiǎo rén

狥人

xùn rén

场人

cháng rén

舫人

fǎng rén

喑人

yīn rén

感人

gǎn rén

萌人

méng rén

晳人

xī rén

愁人

chóu rén

钟人

zhōng rén

公人

gōng rén

罢人

bà rén

俪人

lì rén

权人

quán rén

侬人

nóng rén

取人

qǔ rén

吴人

wú rén

走人

zǒu rén

炊人

chuī rén

铁人

tiě rén

部人

bù rén

囚人

qiú rén

材人

cái rén

细人

xì rén

吏人

lì rén

主人

zhǔ ren

壶人

hú rén

上一组词:我人
下一组词:友朋

更多古的组词

古人的意思


词语解释:

古人gǔrén

(1) 泛指前人,以区别于当世的人

英the ancients;one who has passed away

引证解释:

⒈ 古时的人。

引《书·益稷》:“予欲观古人之象。”
汉班昭《东征赋》:“盍各言志,慕古人兮。”
唐韩愈《复志赋》:“考古人之所佩兮,閲时俗之所服。”
明王鏊《震泽长语·杂论》:“古人行事,殊非今人所及。”
郭小川《西出阳关》诗:“风砂呵风砂,只望你不把今人当古人!”

⒉ 指亡故之人。

引《诗·邶风·绿衣》:“我思古人,俾无訧兮。”
按,此指亡妻。 《汉书·燕剌王刘旦传》:“如使古人有知,当何面目復奉齐酎见高祖之庙乎!”
颜师古注:“古人谓先人。”
宋苏轼《东坡志林·黄州忆王子立》:“张师厚久已死,今年子立復为古人,哀哉!”
《初刻拍案惊奇》卷二十:“李兄果是我八拜至交,指望再得相会,谁知已作古人!”
鲁迅《热风·望勿“纠正”》:“汪原放君已经成了古人了。”

⒊ 介于猿人与新人之间的人类。亦称早期智人。如我国的广东马坝人、 湖北长阳人和山西丁村人等。

国语词典:

古代的人。

词语翻译

英语people from ancient times, the ancients, the late (i.e. person who has passed away)​德语Mensch der Antike (S)​法语gens des temps anciens, les anciens

网络解释:

古人

古人是一个汉语词汇,读音为gǔ rén,泛指前人,以区别于当世的人,也就是古代的人。语出《书·益稷》:“予欲观古人之象。”
更多人的组词

古人详细解释


读音:gǔ

古gǔ(1)(名)古代(跟‘今’相对):太~|厚今薄~。(2)(形)经历多年的:~画|这座庙~得很。(3)(名)古体诗:五~|七~。(4)(Gǔ)姓。

读音:rén

人rén(1)(名)能制造工具并使用工具进行劳动的高等动物:男~|女~|~们|~类。(2)(名)每人;一般人:~手一册|~所共知。(3)(名)指成年人:长大成~。(4)(名)指某种人:工~|军~|主~|介绍~。(5)(名)别人:~云亦云|待~诚恳。(6)(名)指人的品质、性格或名誉:这个同志~很好|他~老实。(7)(名)指人的身体或意识:这两天~不大舒服。(8)(名)指人手、人材:我们这里正缺~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025