chéng kòng
chéng mò
chéng luó
chéng xíng
chéng kè
chéng xiē
chéng gōng
chéng qì
chéng xiào
chéng xù
chéng wèi
chéng qī
chéng rì
chéng lǐ
chéng mí
chéng cái
chéng shì
chéng cè
chéng kǎo
chéng mìng
chéng ruò
chéng dù
chéng zòu
chéng zé
chéng néng
chéng zi
chéng liàng
chéng yì
chéng jiǔ
chéng yí
chéng lǜ
chéng dū
chéng chéng
chéng jìng
chéng cái
chéng liáng
chéng wén
chéng jiào
chéng tóu
chéng jí
chéng fǎ
chéng zhū
chéng suì
chéng shū
chéng fāng
chéng pǐn
chéng lì
chéng lì
chéng xiàn
chéng jūn
chéng yuē
chéng xiào
chéng yīn
chéng tú
chéng qiǎo
chéng zhǔn
chéng dùn
chéng diǎn
chéng gōng
chéng lù
chéng yè
chéng lǎo
chéng shì
chéng piān
chéng xiào
gǎi tú
běn tú
mò tú
chōng tú
shí tú
yán tú
jīn tú
lí tú
cháng tú
sāi tú
chuān tú
shǒu tú
shī tú
chù tú
qián tú
tā tú
dào tú
shū tú
jiē tú
zhǎng tú
ní tú
shēng tú
chéng tú
guī tú
àn tú
yáo tú
jìng tú
jié tú
kuàng tú
fù tú
zhōng tú
qǐ tú
zhēng tú
jiǒng tú
guì tú
míng tú
wěi tú
quán tú
duǎn tú
zài tú
lín tú
huàn tú
dāng tú
guǐ tú
mù tú
jiā tú
míng tú
sù tú
tǎn tú
qīng tú
kuí tú
yuǎn tú
bàn tú
zhēng tú
shì tú
chèn tú
zhān tú
chén tú
jiǎ tú
qióng tú
qí tú
píng tú
hái tú
chū tú
niǎo tú
jìn tú
xié tú
bié tú
hēng tú
qiáo tú
lù tú
dǐ tú
zhèng tú
jī tú
mìng tú
jiè tú
ruǎn tú
jìn tú
mí tú
bāng tú
shuò tú
jīng tú
lǚ tú
xuán tú
qí tú
fēn tú
yì tú
dēng tú
⒈ 路程。
引唐韩偓《见别离者因赠之》诗:“白髭兄弟中年后,瘴海程途万里长。”
《初刻拍案惊奇》卷三一:“我们只好去罢,不要担悮了程途。”
《清史稿·刑法志二》:“乾隆八年,刑部始纂辑《三流道里表》……按计程途,限定地址,逐省逐府,分别开载。”
⒉ 道路;途径。
引前蜀石恪《赠雷殿直》诗:“衡阳去此正三年,一路程途甚坦然。”
宋范仲淹《游庐山作》诗:“五老闲游倚舳艫,碧梯嵐逕好程途。”
严复《穆勒<名学>按语》:“穆勒言成学程途,虽由实测而趋外籀,然不得以既成外籀,遂与内籀无涉。”
徐特立《国文教授之研究》绪言:“王弼《周易略例》, 杜元凯《春秋释例》,下逮《史通削繁》、《文心雕龙》之类,辨别各籍性质,指示用功程途,类于现今教授各论。”
程chéng(1)(名)规矩;法则:章~|~式(一定的格式)。(2)(名)程序:议~|课~。(3)(名)(旅行的)道路;一段路:启~|送你一~。(4)(名)路程:里~碑|射~|行~。(5)(名)姓。
途读音:tú途tú(名)路;道路:旅~。