huǐ bàng
huǐ chè
huǐ rǔ
huǐ chǒu
huǐ yú
huǐ cuì
huǐ jiān
huǐ chèn
huǐ cì
huǐ shāng
huǐ chǐ
huǐ ruò
huǐ zī
huǐ miàn
huǐ báo
huǐ fú
huǐ mǐn
huǐ luò
huǐ tì
huǐ quē
huǐ sǔn
huǐ miào
huǐ cī
huǐ dǐ
huǐ yán
huǐ zì
huǐ duǎn
huǐ jí
huǐ wū
huǐ yuē
huǐ bāo
huǐ huài
huǐ huà
huǐ yán
huǐ bìng
huǐ zé
huǐ mù
huǐ shé
huǐ tū
huǐ dǎ
huǐ chāi
huǐ zì
huǐ lín
huǐ diàn
huǐ dùn
huǐ yì
huǐ suì
huǐ zhài
huǐ jué
huǐ dú
huǐ sǐ
huǐ dàng
huǐ yán
huǐ mà
huǐ zǐ
huǐ yí
huǐ shì
huǐ cháo
huǐ jí
huǐ jié
huǐ miè
huǐ hài
huǐ è
huǐ gé
huǐ bài
huǐ chán
huǐ jìn
huǐ fèi
huǐ dú
huǐ shāng
huǐ shàn
huǐ diē
huǐ mái
huǐ mǒ
huǐ xiào
huǐ zǐ
huǐ liè
huǐ jūn
huǐ zhái
huǐ zèn
huǐ fěi
huǐ jǔ
huǐ bì
huǐ fá
huǐ qì
huǐ fāng
huǐ lí
huǐ zhuāng
huǐ xuē
huǐ zōng
huǐ bàng
huǐ bì
huǐ jiā
huǐ chē
huǐ yù
huǐ quē
huǐ xíng
huǐ shàn
huǐ cuì
huǐ róng
mén chǐ
fǎn chǐ
lì chǐ
bèi chǐ
mò chǐ
quǎn chǐ
qǐ chǐ
bù chǐ
ní chǐ
zhì chǐ
wù chǐ
yù chǐ
jì chǐ
lì chǐ
xiāng chǐ
jiá chǐ
niè chǐ
jī chǐ
tiáo chǐ
juàn chǐ
nián chǐ
yú chǐ
fàn chǐ
yín chǐ
mù chǐ
lā chǐ
huò chǐ
mù chǐ
lǚ chǐ
kǒu chǐ
jiǎo chǐ
gēng chǐ
yìn chǐ
bīng chǐ
xù chǐ
ràng chǐ
lùn chǐ
yáng chǐ
hào chǐ
jiàn chǐ
jìn chǐ
xiǎo chǐ
ní chǐ
niè chǐ
lì chǐ
shēng chǐ
líng chǐ
mò chǐ
jū chǐ
zūn chǐ
péng chǐ
shǎo chǐ
kòu chǐ
yǎo chǐ
jiù chǐ
xiàng chǐ
qī chǐ
zhù chǐ
chèn chǐ
jì chǐ
xiè chǐ
lù chǐ
shuāi chǐ
qí chǐ
ní chǐ
jiáo chǐ
fó chǐ
jiāo chǐ
miàn chǐ
tiáo chǐ
diān chǐ
pián chǐ
hán chǐ
mǎ chǐ
shuāng chǐ
shé chǐ
yòu chǐ
gǒu chǐ
zhì chǐ
yú chǐ
fā chǐ
zhuàng chǐ
mào chǐ
hēi chǐ
zhǒng chǐ
xuàn chǐ
qiè chǐ
chún chǐ
wèi chǐ
záo chǐ
xiē chǐ
dé chǐ
rǔ chǐ
qí chǐ
bó chǐ
yá chǐ
kòu chǐ
róng chǐ
sù chǐ
bī chǐ
wàng chǐ
xù chǐ
bǎn chǐ
qǔ chǐ
yàn chǐ
jiàn chǐ
huǐ chǐ
shèng chǐ
guà chǐ
hòu chǐ
yǎng chǐ
bān chǐ
tiě chǐ
lún chǐ
héng chǐ
fú chǐ
bìng chǐ
bāo chǐ
lěng chǐ
huì chǐ
xiāng chǐ
guǐ chǐ
cì chǐ
shùn chǐ
ér chǐ
guì chǐ
qǐ chǐ
bǎn chǐ
jù chǐ
shū chǐ
jiù chǐ
shí chǐ
huō chǐ
tóng chǐ
⒈ 指儿童乳齿脱落,更生恒齿。
引汉刘向《说苑·辨物》:“男八月而生齿,八岁而毁齿……女七月而生齿,七岁而毁齿。”
⒉ 借指儿童七八岁;童年。
引唐柳宗元《童区寄传》:“自毁齿已上,父兄鬻卖,以覬其利。”
宋司马光《河南志》序:“次道自毁齿至於白首,从事其间,未尝一日捨置,故其见闻博洽,当时罕伦。”
清方苞《七思》:“忆小生兮棠之鄙,兄束髮兮余毁齿。”
小孩乳齿掉落而更生新齿。
毁huǐ(1)(动)破坏;糟蹋:~损|~坏|~弃|拆~。(2)(动)烧掉:烧~|焚~|销~。(3)(动)毁谤:诋~|~谤|~誉。(4)(动)〈方〉把成件的旧东西改成别的东西(多指衣服):~裤子|~衣服。
齿读音:chǐ齿chǐ(1)(名)人和高等动物咀嚼食物的器官;由坚固的骨组织和釉质构成。通称牙或牙齿。(2)(名)(~儿)物体上齿形的部分:锯~儿|梳~儿。(3)(形)带齿儿的:~轮。(4)(名)〈书〉年龄:~德俱尊。(5)(动)〈书〉说到;提起:~及(说到;提及)|不足~数。