shí fāng
guì fáng
jìng fāng
chá fāng
chūn fāng
bǎo fāng
shì fāng
gǒu fáng
cù fáng
jīng fāng
zhī fáng
zāo fáng
fěn fáng
jiù fāng
pái fāng
jī fāng
bā fáng
tái fāng
bǔ fāng
duì fāng
bié fāng
kè fāng
jù fāng
dāng fāng
cáo fang
kuà fāng
zhū fāng
gōng fáng
guì fāng
jù fāng
cǎi fāng
tú fāng
kāi fāng
jī fāng
rǎn fáng
gǔ fáng
jiāo fāng
qīng fāng
jiǔ fāng
duàn fāng
gàn fāng
duì fāng
chuài fāng
cūn fāng
bìng fāng
jiàng fáng
lóng fáng
jiē fang
gōng fāng
jìn fāng
chèn fāng
wǔ fāng
mò fáng
diāo fāng
yīng fāng
huá fāng
dǔ fāng
zǒng fāng
gēng fāng
diāo fāng
nèi fāng
fàn fāng
zuō fang
gū fāng
qiū fāng
zhēn fāng
qǔ fāng
yín fāng
èr fāng
fān fāng
tā fāng
jì fāng
yóu fáng
mǎ fāng
jiǎ fāng
yào fāng
miàn fāng
niǎn fáng
xún fāng
lóng fāng
⒈ 即塌房。
引宋灌圃耐得翁《都城纪胜·坊院》:“其富家於水次起迭塌坊十数所,每所为屋千餘间,小者亦数百间,以寄藏都城店铺及客旅物货。”
塌tā(1)(动)(支架起来的东西)倒下或陷下。(2)(形)凹下:~鼻梁。(3)(形)安定;镇定:~心。
坊读音:fāng,fáng[ fāng ]1. 里巷(多用于街巷的名称)。
2. 街市,市中店铺:坊间。街坊(邻居)。
3. 旧时标榜功德的建筑物:牌坊。节义坊。