kuǎn dài
kuǎn qū
kuǎn jiāo
kuǎn xiè
kuǎn màn
kuǎn xíng
kuǎn liè
kuǎn yǔ
kuǎn dōng
kuǎn yán
kuǎn duàn
kuǎn nì
kuǎn huái
kuǎn xiē
kuǎn huǎn
kuǎn yán
kuǎn jiù
kuǎn qì
kuǎn shū
kuǎn tuō
kuǎn fú
kuǎn shì
kuǎn xú
kuǎn kòu
kuǎn mù
kuǎn yào
kuǎn jié
kuǎn lǜ
kuǎn yàn
kuǎn fān
kuǎn gòng
kuǎn wén
kuǎn é
kuǎn biān
kuǎn dōng
kuǎn kuà
kuǎn yuàn
kuǎn nà
kuǎn yàn
kuǎn dǎ
kuǎn mì
kuǎn yán
kuǎn kōng
kuǎn wàng
kuǎn jì
kuǎn zi
kuǎn zá
kuǎn qíng
kuǎn bù
kuǎn sè
kuǎn dān
kuǎn yù
kuǎn àn
kuǎn xiá
kuǎn ér
kuǎn kū
kuǎn shùn
kuǎn qià
kuǎn tuō
kuǎn cí
kuǎn zhì
kuǎn chéng
kuǎn zhì
kuǎn jīn
kuǎn féng
kuǎn yuē
kuǎn zhuàng
kuǎn yǐn
kuǎn qiǎn
kuǎn kǔn
kuǎn tóu
kuǎn cè
kuǎn duì
kuǎn mó
kuǎn dì
kuǎn juàn
kuǎn kǎn
kuǎn zòng
kuǎn wèn
kuǎn fù
kuǎn huì
kuǎn jiē
kuǎn fú
kuǎn jiā
kuǎn mén
kuǎn jiǎo
kuǎn hǎo
kuǎn jiē
kuǎn yì
kuǎn zì
kuǎn shí
kuǎn zhú
kuǎn biǎo
kuǎn yàng
kuǎn yè
kuǎn zhì
kuǎn bīng
kuǎn yí
kuǎn qǐ
kuǎn xiàng
kuǎn yà
kuǎn yì
kuǎn chén
kuǎn wán
kuǎn xù
kuǎn huà
kuǎn zhàn
kuǎn gù
kuǎn zú
kuǎn jú
kuǎn zhì
kuǎn ài
kuǎn zhì
kuǎn kuǎn
kuǎn liú
kuǎn guān
kuǎn tán
kuǎn qǐ
kuǎn xīn
kuǎn dōng
kuǎn sāi
kuǎn dǔ
kuǎn bié
kuǎn bèi
kuǎn zhuó
kuǎn xī
nòng xiá
lóng xiá
xiè xiá
rán xiá
yì xiá
nì xiá
yòu xiá
huān xiá
jìn xiá
chǒng xiá
kuǎn xiá
shǎng xiá
qīn xiá
jìn xiá
tiāo xiá
xiè xiá
ēn xiá
fù xiá
xì xiá
ài xiá
niǔ xiá
wán xiá
tōng xiá
guàn xiá
hān xiá
xuān xiá
yín xiá
chǎn xiá
jiāo xiá
bù xiá
màn xiá
tiāo xiá
chuàn xiá
ào xiá
⒈ 亲近,亲昵。
引北齐颜之推《颜氏家训·慕贤》:“人在少年神情未定,所与款狎,熏渍陶染,言笑举动,无心於学,潜移暗化,自然似之。”
《南史·袁顗传》:“﹝顗﹞与邓琬款狎过常,每清閒必尽日穷夜。”
《旧唐书·郑覃传》:“覃少清苦贞退,不造次与人款狎。”
⒉ 狎玩。多指行为放荡。
引《旧唐书·韦思谦传》:“时太子颇近声色,与户奴等款狎。”
《太平广记》卷三三三引唐戴孚《广异记》:“有顷,命具榻舍中,邀客入,仍敕一婢侍宿,客候婢款狎。”
款kuǎn(1)(形)诚恳:~留|~曲。(2)(动)招待;款待:~客。款kuǎn(1)(名)法令、规章、条约等条文里分的项目;通常在条下分款;款下分项:第二条第一~。(2)(名)款项(3)(名);钱:现~|公~|存~|汇~。(4)(名)(~儿)书画上题的作者或赠送对象的姓名:上~|下~|落~。款kuǎn(动)〈书〉敲:~门|~关。款kuǎn(形)〈书〉缓;慢:~步|点水蜻蜓~~飞。
狎读音:xiá狎xiá(形)亲近而不庄重:~称|~昵。