qīn xiá
ài xiá
yòu xiá
bù xiá
jìn xiá
ēn xiá
shǎng xiá
nì xiá
xiè xiá
fù xiá
guàn xiá
ào xiá
nòng xiá
chǒng xiá
rán xiá
màn xiá
kuǎn xiá
xì xiá
wán xiá
jiāo xiá
tiāo xiá
huān xiá
xuān xiá
yín xiá
chǎn xiá
lóng xiá
niǔ xiá
yì xiá
jìn xiá
xiè xiá
hān xiá
tōng xiá
tiāo xiá
chuàn xiá
⒈ 亲近宠幸。
引《三国志·魏志·齐王芳传》:“季末闇主,不知损益,斥远君子,引近小人,忠良疏远,便辟褻狎。”
《新唐书·刘蕡传》:“塞阴邪之路,屏褻狎之臣。”
⒉ 轻慢,不庄重。
引《北史·韩麒麟传》:“宜令武官习弓矢,文官讽书传,无令缮其蒲博之具,以成褻狎之容。”
唐韩愈《南山诗》:“虽亲不褻狎,虽远不悖谬。”
明陶宗仪《辍耕录·端本堂》:“太子授业毕,徐令左右戒之曰:‘此读书之所,先生长者在前,汝辈安敢褻狎如此。’”