jì yào
jì zǎi
jì lù
jì tǒng
jì yóu
jì shì
jì gāng
jì hào
jì shí
jì nián
jì lǜ
jì gōng
jì guò
jì shàn
jì shù
jì yōng
jì wěi
jì jiǎn
jì lǐ
jì xíng
jì xù
jì xù
jì jí
jì lù
jì xiàn
jì chuán
jì yuán
jì niàn
jǐ chāng
jì jīng
jì lì
jì xì
jì sòng
jì lüè
jì yǎn
jì xīng
píng yōng
wú yōng
fū yōng
shū yōng
fán yōng
bēn yōng
fèn yōng
lòu yōng
gōng yōng
tú yōng
shēng yōng
qīng yōng
pí yōng
dēng yōng
jiā yōng
shū yōng
shì yōng
qiǎn yōng
zhōng yōng
jiàn yōng
chóu yōng
liú yōng
jiāo yōng
bēi yōng
àn yōng
yú yōng
jiǎn yōng
hé yōng
nú yōng
fēng yōng
shì yōng
mào yōng
chóu yōng
nuò yōng
cǎi yōng
jīng yōng
bǎo yōng
dé yōng
qǔ yōng
chī yōng
mài yōng
fù yōng
cháng yōng
gōng yōng
kǎo yōng
fǎn yōng
jūn yōng
mì yōng
mào yōng
xū yōng
fǔ yōng
shú yōng
jǐn yōng
dài yōng
ái yōng
wú yōng
hūn yōng
jū yōng
wù yōng
zhuān yōng
xiǎn yōng
mǎi yōng
xūn yōng
huī yōng
zhāo yōng
jiā yōng
héng yōng
jì yōng
zhī yōng
⒈ 记录功绩。纪,通“记”。
引《文选·颜延之<阳给事诔>》:“疏爵纪庸,恤孤表嗣。”
吕延济注:“纪,録;庸,功也。”
1. 记载:纪年。纪元。纪行(xíng)。纪实。纪念。纪传(zhuàn )体(中国传统史书的一种体裁,以人物传记为中心叙述史实,“纪”是帝王本纪,“传”是其他人物的列传)。纪事本末体(中国传统史书的一种体裁,以重要事件为纲,将一段历史完整地记载下来)。
2. 记年代的方式:一纪(古代指十二年)。世纪(一百年)。
3. 地质年代分期的第二级,纪以下为“世”,纪以上为“代”。
4. 法度:纪律。违法乱纪。
5. 散丝的头绪:丝缕有纪。
庸读音:yōng庸yōng(1)(形)平凡;不高明:~才|~医|~凡|附~|昏~|平~。(2)(形)(动)用(用于否定式):无~细述|无~讳言|无~赘述。(3)(形)(助)疑问词;表示反问;岂:~有济乎|~可弃乎?