汉人


汉人的组词


汉籍

hàn jí

汉苗

hàn miáo

汉臣

hàn chén

汉傅

hàn fù

汉中

hàn zhōng

汉道

hàn dào

汉水

hàn shuǐ

汉室

hàn shì

汉爵

hàn jué

汉刻

hàn kè

汉书

hàn shū

汉厫

hàn áo

汉腊

hàn là

汉典

hàn diǎn

汉江

hàn jiāng

汉后

hàn hòu

汉燕

hàn yàn

汉宫

hàn gōng

汉儿

hàn ér

汉月

hàn yuè

汉剧

hàn jù

汉阴

hàn yīn

汉族

hàn zú

汉旅

hàn lǚ

汉音

hàn yīn

汉壁

hàn bì

汉调

hàn diào

汉纲

hàn gāng

汉表

hàn biǎo

汉字

hàn zì

汉拜

hàn bài

汉语

hàn yǔ

汉姬

hàn jī

汉火

hàn huǒ

汉竹

hàn zhú

汉女

hàn nǚ

汉印

hàn yìn

汉将

hàn jiāng

汉地

hàn dì

汉法

hàn fǎ

汉学

hàn xué

汉元

hàn yuán

汉碑

hàn bēi

汉节

hàn jié

汉高

hàn gāo

汉国

hàn guó

汉陵

hàn líng

汉沂

hàn yí

汉缺

hàn quē

汉剑

hàn jiàn

汉鸡

hàn jī

汉隶

hàn lì

汉祚

hàn zuò

汉民

hàn mín

汉京

hàn jīng

汉氏

hàn shì

汉麻

hàn má

汉牍

hàn dú

汉圣

hàn shèng

汉分

hàn fèn

汉仪

hàn yí

汉庭

hàn tíng

汉镜

hàn jìng

汉绪

hàn xù

汉主

hàn zhǔ

汉家

hàn jiā

汉葱

hàn cōng

汉僧

hàn sēng

汉光

hàn guāng

汉策

hàn cè

汉胪

hàn lú

汉检

hàn jiǎn

汉帜

hàn zhì

汉方

hàn fāng

汉注

hàn zhù

汉人

hàn rén

汉赋

hàn fù

汉贰

hàn èr

汉军

hàn jūn

汉思

hàn sī

汉简

hàn jiǎn

汉律

hàn lǜ

汉椒

hàn jiāo

汉关

hàn guān

汉子

hàn zi

汉易

hàn yì

汉话

hàn huà

汉恩

hàn ēn

汉津

hàn jīn

汉咏

hàn yǒng

汉区

hàn qū

汉武

hàn wǔ

汉文

hàn wén

汉礼

hàn lǐ

汉王

hàn wáng

汉姓

hàn xìng

汉皇

hàn huáng

汉畤

hàn zhì

汉虏

hàn lǔ

汉渚

hàn zhǔ

汉皓

hàn hào

汉貂

hàn diāo

汉阁

hàn gé

汉酺

hàn pú

汉誓

hàn shì

汉土

hàn tǔ

汉鼎

hàn dǐng

汉史

hàn shǐ

汉统

hàn tǒng

汉祖

hàn zǔ

汉廒

hàn áo

汉风

hàn fēng

汉官

hàn guān

汉震

hàn zhèn

汉都

hàn dū

汉佩

hàn pèi

汉皋

hàn gāo

汉帝

hàn dì

汉浦

hàn pǔ

汉制

hàn zhì

汉皐

hàn gāo

汉塞

hàn sài

汉口

hàn kǒu

汉篆

hàn zhuàn

汉仗

hàn zhàng


茶人

chá rén

撩人

liáo rén

皙人

xī rén

场人

cháng rén

君人

jūn rén

牙人

yá rén

呆人

dāi rén

逻人

luó rén

灶人

zào rén

强人

qiǎng rén

全人

quán rén

抟人

tuán rén

敵人

dí rén

毛人

máo rén

弱人

ruò rén

理人

lǐ rén

悍人

hàn rén

円人

yuán rén

至人

zhì rén

迎人

yíng rén

骂人

mà rén

勤人

qín rén

出人

chū rén

骗人

piàn rén

炮人

pào rén

瘆人

shèn rén

老人

lǎo rén

远人

yuǎn rén

耕人

gēng rén

稻人

dào rén

瓮人

wèng rén

邻人

lín rén

桐人

tóng rén

造人

zào rén

诇人

xiòng rén

舡人

chuán rén

大人

dà ren

果人

guǒ rén

媒人

méi ren

介人

jiè rén

隐人

yǐn rén

僦人

jiù rén

邪人

xié rén

逸人

yì rén

化人

huà rén

佥人

qiān rén

拏人

ná rén

权人

quán rén

管人

guǎn rén

封人

fēng rén

缋人

huì rén

雍人

yōng rén

伎人

jì rén

倩人

qiàn rén

亨人

hēng rén

四人

sì rén

菹人

zū rén

刀人

dāo rén

迹人

jì rén

洽人

qià rén

狩人

shòu rén

卤人

lǔ rén

霞人

xiá rén

马人

mǎ rén

觕人

cū rén

橹人

lǔ rén

换人

huàn rén

入人

rù rén

恋人

liàn rén

恶人

è rén

伤人

shāng rén

妇人

fù rén

瓬人

fǎng rén

平人

píng rén

骟人

shàn rén

逼人

bī rén

筐人

kuāng rén

御人

yù rén

着人

zhe rén

矮人

ǎi rén

耦人

ǒu rén

奄人

yān rén

举人

jǔ rén

魂人

hún rén

流人

liú rén

过人

guò rén

阴人

yīn rén

旊人

fǎng rén

玉人

yù rén

印人

yìn rén

锡人

xī rén

胞人

bāo rén

品人

pǐn rén

狂人

kuáng rén

传人

chuán rén

雪人

xuě rén

赘人

zhuì rén

唐人

táng rén

板人

bǎn rén

害人

hài rén

田人

tián rén

燧人

suì rén

好人

hǎo rén

红人

hóng rén

小人

xiǎo rén

阔人

kuò rén

半人

bàn rén

失人

shī rén

闇人

àn rén

寅人

yín rén

刺人

cì rén

杞人

qǐ rén

依人

yī rén

著人

zhù rén

横人

héng rén

部人

bù rén

汜人

sì rén

烝人

zhēng rén

司人

sī rén

临人

lín rén

庸人

yōng rén

误人

wù rén

石人

shí rén

每人

měi rén

技人

jì rén

囚人

qiú rén

反人

fǎn rén

纤人

xiān rén

个人

gè rén

党人

dǎng rén

热人

rè rén

可人

kě rén

俦人

chóu rén

差人

chāi rén

贫人

pín rén

和人

hé rén

壶人

hú rén

迓人

yà rén

九人

jiǔ rén

丐人

gài rén

材人

cái rén

惠人

huì rén

调人

tiáo rén

乱人

luàn rén

淳人

chún rén

审人

shěn rén

闲人

xián rén

歉人

qiàn rén

痤人

cuó rén

古人

gǔ rén

灵人

líng rén

某人

mǒu rén

啬人

sè rén

迁人

qiān rén

素人

sù rén

宜人

yí rén

略人

lüè rén

水人

shuǐ rén

国人

guó rén

居人

jū rén

盯人

dīng rén

炊人

chuī rén

驺人

zōu rén

髡人

kūn rén

歪人

wāi rén

哑人

yǎ rén

佃人

diàn rén

鱼人

yú rén

彼人

bǐ rén

航人

háng rén

犯人

fàn rén

津人

jīn rén

困人

kùn rén

剩人

shèng rén

闺人

guī rén

稍人

shāo rén

杰人

jié rén

阉人

yān rén

璧人

bì rén

变人

biàn rén

牧人

mù rén

伐人

fá rén

铜人

tóng rén

觇人

chān rén

济人

jì rén

论人

lùn rén

鞠人

jū rén

撢人

dǎn rén

蜇人

zhē rén

重人

zhòng rén

森人

sēn rén

馆人

guǎn rén

隘人

ài rén

徼人

jiǎo rén

嚣人

xiāo rén

环人

huán rén

坊人

fāng rén

货人

huò rén

丢人

diū rén

恩人

ēn rén

急人

jí rén

亵人

xiè rén

戆人

gàng rén

鼓人

gǔ rén

从人

cóng rén

鹰人

yīng rén

瘦人

shòu rén

壁人

bì rén

山人

shān rén

谦人

qiān rén

捞人

lāo rén

或人

huò rén

左人

zuǒ rén

孅人

qiān rén

辜人

gū rén

豁人

huō rén

泪人

lèi rén

无人

wú rén

坑人

kēng rén

祝人

zhù rén

春人

chūn rén

鉴人

jiàn rén

昏人

hūn rén

选人

xuǎn rén

魅人

mèi rén

达人

dá rén

川人

chuān rén

瑞人

ruì rén

央人

yāng rén

迷人

mí rén

与人

yú rén

吉人

jí rén

得人

dé rén

帮人

bāng rén

枫人

fēng rén

蜜人

mì rén

鸟人

niǎo rén

外人

wài rén

拟人

nǐ rén

繁人

fán rén

上人

shàng rén

怪人

guài rén

颠人

diān rén

收人

shōu rén

丽人

lì rén

畸人

jī rén

志人

zhì rén

骚人

sāo rén

毒人

dú rén

恭人

gōng rén

偏人

piān rén

工人

gōng rén

朴人

pǔ rén

刊人

kān rén

廐人

jiù rén

诗人

shī rén

正人

zhèng rén

丁人

dīng rén

何人

hé rén

两人

liǎng rén

穰人

ráng rén

楖人

jí rén

胡人

hú rén

一人

yī rén

篙人

gāo rén

累人

lèi rén

庖人

páo rén

乞人

qǐ rén

辩人

biàn rén

郊人

jiāo rén

虫人

chóng rén

辟人

pì rén

缁人

zī rén

快人

kuài rén

浆人

jiāng rén

谄人

chǎn rén

遒人

qiú rén

道人

dào ren

野人

yě rén

俗人

sú rén

蚕人

cán rén

絙人

gēng rén

獿人

náo rén

萌人

méng rén

時人

shí rén

倭人

wō rén

商人

shāng rén

讳人

huì rén

爨人

cuàn rén

豳人

bīn rén

寿人

shòu rén

牛人

niú rén

路人

lù rén

倈人

lái rén

等人

děng rén

么人

me rén

町人

tǐng rén

黎人

lí rén

编人

biān rén

伶人

líng rén

上一组词:威仪
下一组词:襟剑

更多汉的组词

汉人的意思


词语解释:

汉人hàn rén

1.  汉族人。

英the Han People; the Hans;

2.  西汉、东汉时代的人。

引证解释:

⒈ 汉族人。

引《汉书·匈奴传下》:“近西羌保塞,与汉人交通。”
唐司空图《河湟有感》诗:“汉儿尽作胡儿语,却向城头駡汉人。”
毛泽东《论十大关系》六:“如果汉人搞大汉族主义,歧视少数民族,那就很不好。”

⒉ 元统一中国后,称契丹、高丽、女真等族人和在金人统治下北中国的汉族人为汉人。

引《元史·世祖纪三》:“詔以安童为长, 史天泽次之,其餘蒙古、汉人参用,无令员数过多。”
鲁迅《花边文学·北人与南人》:“至于元,则人民截然分为四等,一蒙古人,二色目人,三汉人即北人,第四等才是南人,因为他是最后投降的一伙。”

⒊ 汉代人。

引清皮锡瑞《经学历史·经学昌明时代》:“汉人最重师法。”

国语词典:

汉族人。以华夏族为主干的种族,由古代华夏族和其他族逐渐发展而成。

如:「汉人刘向是目录学之祖。」

更多人的组词

汉人详细解释


读音:hàn

汉hàn(1)(名)朝代;公元前206…公元220年;刘邦所建。参看〔西汉〕、〔东汉〕。(2)(名)后汉。(3)(名)元末农民起义领袖陈友谅所建的政权(1360…1363)。(4)(名)汉族:~人|~语。(5)(名)男子:老~|好~|英雄~|彪形大~。(6)(名)指银河:银~。

读音:rén

人rén(1)(名)能制造工具并使用工具进行劳动的高等动物:男~|女~|~们|~类。(2)(名)每人;一般人:~手一册|~所共知。(3)(名)指成年人:长大成~。(4)(名)指某种人:工~|军~|主~|介绍~。(5)(名)别人:~云亦云|待~诚恳。(6)(名)指人的品质、性格或名誉:这个同志~很好|他~老实。(7)(名)指人的身体或意识:这两天~不大舒服。(8)(名)指人手、人材:我们这里正缺~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025