shàn qián
shàn zhā
shàn è
shàn fáng
shàn yuè
shàn jīng
shàn rǎng
shàn dào
shàn hé
shàn jǔ
shàn xiáng
shàn qí
shàn liáng
shàn cháng
shàn jià
shàn jiāo
shàn róu
shàn gùn
shàn zāi
shàn jiā
shàn fēng
shàn jiàn
shàn duān
shàn lín
shàn rén
shàn dài
shàn yǒu
shàn píng
shàn dì
shàn dāo
shàn guǒ
shàn zhì
shàn jiàn
shàn lài
shàn shì
shàn xiǎo
shàn xìng
shàn yùn
shàn yè
shàn shú
shàn biàn
shàn fǎ
shàn zhàn
shàn xíng
shàn lì
shàn yī
shàn cè
shàn huì
shàn xué
shàn yù
shàn suì
shàn xí
shàn quǎn
shàn niàn
shàn qún
shàn fǒu
shàn hǎo
shàn xìn
shàn xīng
shàn zhuàng
shàn cái
shàn yì
shàn quán
shàn shí
shàn gǔ
shàn xīn
shàn huàn
shàn chá
shàn yú
shàn yù
shàn móu
shàn běn
shàn bù
shàn wàng
shàn bào
shàn huàn
shàn shì
shàn shǒu
shàn jiē
shàn zhèng
shàn juàn
shàn zhēng
shàn huò
shàn huà
shàn jué
shàn zhǒng
shàn shǎng
shàn cǎo
shàn hòu
shàn mén
shàn cí
shàn biàn
shàn nìng
shàn shàn
shàn shì
shàn shì
shàn shì
shàn lèi
shàn jìng
shàn yán
shàn bǐ
shàn jīng
shàn néng
shàn fēi
shàn huǐ
shàn fàn
shàn fù
shàn gǎn
shàn qì
shàn qìng
shàn zhōng
shàn tán
shàn qiǎo
shàn sī
shàn gēn
shàn nǚ
shàn qù
shàn huái
shàn gōng
shàn cái
shàn dé
cū bǐ
xián bǐ
xiāng bǐ
shān bǐ
jiǎn bǐ
sú bǐ
fēi bǐ
běi bǐ
rén bǐ
cūn bǐ
lòu bǐ
yōng bǐ
zàn bǐ
fù bǐ
bēi bǐ
wú bǐ
shēng bǐ
zàn bǐ
lǎo bǐ
chī bǐ
jī bǐ
shàn bǐ
chen bǐ
pì bǐ
kuáng bǐ
wán bǐ
yú bǐ
lǐ bǐ
zhì bǐ
yǎn bǐ
kě bǐ
wēi bǐ
qiān bǐ
xiāo bǐ
zhì bǐ
qióng bǐ
qiáo bǐ
jìn bǐ
zhuī bǐ
xǔ bǐ
dū bǐ
xiàn bǐ
hán bǐ
lián bǐ
nán bǐ
wěi bǐ
cū bǐ
yuè bǐ
xī bǐ
bā bǐ
hūn bǐ
suǒ bǐ
méng bǐ
yuǎn bǐ
qiǎn bǐ
yán bǐ
biān bǐ
yě bǐ
cǎo bǐ
ān bǐ
chén bǐ
kēng bǐ
dōng bǐ
chī bǐ
fán bǐ
shàn bǐ
jiāo bǐ
fán bǐ
yàn bǐ
jiàn bǐ
pín bǐ
pǔ bǐ
xū bǐ
kēng bǐ
mèi bǐ
qīng bǐ
tān bǐ
⒈ 犹褒贬。
引《淮南子·人间训》:“故善鄙不同,诽誉在俗。”
善shàn(1)(形)善良;慈善:~举|~事。(2)(形)善行;善事:行~。(3)(形)良好:~策|~本。(4)(形)友好;和好:友~|亲~。(5)(形)熟悉:面~。(6)(形)办好;弄好:~后|~始~终。(7)(形)擅长;长于:多谋~断。(8)(形)好好地:~自保重。(9)(形)容易;易于。
鄙读音:bǐ鄙bǐ(1)(形)粗俗;低下:~俗(粗俗;庸俗)|卑~。(2)(代)谦辞;旧时用于自称:~人|~意|~见。(3)(动)〈书〉轻视;看不起:~视|~弃(看不起;厌恶)。(4)(名)〈书〉边远的地方:边~。