yōng chéng
yōng jù
yōng qíng
yōng bǐ
yōng lì
yōng gé
yōng qú
yōng mò
yōng fá
yōng cì
yōng jù
yōng héng
yōng hé
yōng juàn
yōng guān
yōng nú
yōng báo
yōng lín
yōng rén
yōng huí
yōng cái
yōng yī
yōng lǔ
yōng bǎo
yōng yú
yōng tà
yōng nú
yōng àn
yōng kě
yōng cái
yōng kè
yōng yōng
yōng sú
yōng tà
yōng shì
yōng jiàn
yōng rú
yōng lòu
yōng wěi
yōng wàng
yōng wǔ
yōng dài
yōng nuò
yōng miǎo
yōng dùn
yōng qì
yōng mín
yōng jūn
yōng bì
yōng lìn
yōng dé
yōng nuò
yōng yīn
yōng fǔ
yōng shū
yōng pú
yōng jiǎo
yōng cháng
yōng ruò
yōng wéi
yōng qiǎn
yōng zuò
yōng gōng
yōng jìn
yōng fán
yōng lù
yōng mín
yōng shǔ
yōng qiè
yōng miù
yōng xūn
yōng zhī
yōng zhòng
běi bǐ
yuǎn bǐ
qiáo bǐ
bā bǐ
xī bǐ
zhì bǐ
pǔ bǐ
xū bǐ
jìn bǐ
yǎn bǐ
fēi bǐ
wú bǐ
jiàn bǐ
kuáng bǐ
chī bǐ
bēi bǐ
cǎo bǐ
cūn bǐ
yú bǐ
chén bǐ
suǒ bǐ
lǎo bǐ
hūn bǐ
fù bǐ
wēi bǐ
nán bǐ
lǐ bǐ
mèi bǐ
yuè bǐ
cū bǐ
shēng bǐ
jiǎn bǐ
cū bǐ
yě bǐ
kě bǐ
xiàn bǐ
wán bǐ
zàn bǐ
fán bǐ
dōng bǐ
lòu bǐ
pì bǐ
qióng bǐ
chī bǐ
jiāo bǐ
xiāng bǐ
rén bǐ
qiǎn bǐ
zàn bǐ
zhuī bǐ
shàn bǐ
hán bǐ
dū bǐ
yàn bǐ
shān bǐ
fán bǐ
sú bǐ
kēng bǐ
ān bǐ
xǔ bǐ
jī bǐ
lián bǐ
yán bǐ
chen bǐ
kēng bǐ
yōng bǐ
wěi bǐ
tān bǐ
qiān bǐ
xián bǐ
biān bǐ
xiāo bǐ
pín bǐ
qīng bǐ
zhì bǐ
shàn bǐ
méng bǐ
⒈ 平庸鄙俗。
引《南齐书·王思远传》:“臣实庸鄙,无足奬进。”
明王守仁《传习录》卷中:“今人往往以歌诗习礼为不切时务,此皆末俗庸鄙之见。”
鲁迅《书信集·致章廷谦》:“据我所见,则昔之称为战士者,今已蓄意险仄,或则气息奄奄;甚至举止言语,皆非常庸鄙可笑。”
庸yōng(1)(形)平凡;不高明:~才|~医|~凡|附~|昏~|平~。(2)(形)(动)用(用于否定式):无~细述|无~讳言|无~赘述。(3)(形)(助)疑问词;表示反问;岂:~有济乎|~可弃乎?
鄙读音:bǐ鄙bǐ(1)(形)粗俗;低下:~俗(粗俗;庸俗)|卑~。(2)(代)谦辞;旧时用于自称:~人|~意|~见。(3)(动)〈书〉轻视;看不起:~视|~弃(看不起;厌恶)。(4)(名)〈书〉边远的地方:边~。