xiào cì
xiào kǒu
xiào pín
xiào càn
xiào hǒng
xiào ào
xiào zī
xiào hén
xiào jūn
xiào kē
xiào wǔ
xiào fāng
xiào fēi
xiào yán
xiào xuè
xiào tài
xiào mà
xiào miàn
xiào cì
xiào qiào
xiào huǐ
xiào huàn
xiào wō
xiào suō
xiào mào
xiào hàn
xiào chī
xiào diào
xiào biàn
xiào chēn
xiào yīn
xiào yǐng
xiào lù
xiào liǎn
xiào yán
xiào wén
xiào kè
xiào yūn
xiào shēng
xiào hua
xiào áo
xiào diàn
xiào yǔ
xiào jù
xiào shū
xiào róng
xiào xiào
xiào yì
xiào duān
xiào hǒng
xiào lù
xiào qì
xiào shān
xiào pín
xiào nà
xiào yǔ
xiào yǎ
xiào nào
xiào jù
xiào yán
xiào wō
xiào dào
xiào qià
xiào lín
xiào huá
xiào lè
xiào pín
xiào chǐ
xiào tàn
xiào hòng
xiào shěn
xiào jué
xiào xiào
xiào yán
xiào bǐng
xiào yè
xiào liào
chàng tàn
yōu tàn
tūn tàn
yǒng tàn
yì tàn
xīng tàn
kuì tàn
cēng tàn
tòng tàn
jiǎng tàn
fèn tàn
ào tàn
dào tàn
qiē tàn
mǐn tàn
guài tàn
zàn tàn
xuàn tàn
shǎng tàn
xīn tàn
gē tàn
dàn tàn
yù tàn
yuàn tàn
kǎi tàn
chà tàn
zhà tàn
bēi tàn
kuì tàn
cán tàn
jiā tàn
xū tàn
kuā tàn
sòng tàn
qīn tàn
mèn tàn
gǎn tàn
mián tàn
zhěn tàn
chēng tàn
chóu tàn
jīng tàn
huān tàn
kě tàn
xiào tàn
bāo tàn
jiē tàn
jué tàn
cháng tàn
lǜ tàn
hào tàn
mù tàn
yù tàn
hài tàn
sān tàn
kài tàn
hán tàn
huǐ tàn
āi tàn
gù tàn
léi tàn
xī tàn
jīn tàn
kǎi tàn
kǎi tàn
mò tàn
⒈ 见“笑叹”。亦作“笑嘆”。谓可笑可叹。
引宋陆游《老学庵笔记》卷五:“予雅有道冠、拄杖二癖,每自笑叹。”
栾贵明《<四库辑本别集拾遗>序》“例如张之洞在诗里曾婉转地説:‘ 乾隆四库求遗书,微闻写官多鲁鱼。’”自注:“孟森《选印四库全书平议》,还提到一个文字错漏的原因,令人笑嘆。”
笑xiào(1)(动)露出愉快的表情;发出欢喜的声音:~容|~声。(2)(动)讥笑:~话|耻~|见~。
叹读音:tàn叹(1)(动)本义:叹息。(2)(动)吟哦:咏~。(3)(动)发出赞美的声音:赞~。